Wonder – điều kì diệu của sự tử tế

Cách nay 3 năm trong một lần đi mua sách, mình cầm quyển Điều kỳ diệu – R. J. Palacio, và chỉ cần nhìn, xem lướt qua là đã có cảm tình một cách kì lạ dù trước đó mình chưa từng biết, chưa đọc bất cứ thông tin gì về nó. Rất nhanh, mình quyết định chọn mua. Và mua về, mình đã không đọc ngay … cất vào tủ … rồi quên mất tiêu nó gần 2 năm sau đến …

Chuyến đi Đông Nam Á, mình muốn lấy một cuốn văn học nào nhiều nhiều chữ để đọc trong một tháng. Và cũng một cách kỳ diệu, mình lại chọn cuốn này để mang theo, dự là đến Thailand, Myanmar rảnh sẽ đọc … nhưng do quá ham chơi, 1 tháng, mình không đọc một trang nào. Lại mang về …

Hơn 1 năm sau, khi phim Wonder được công chiếu (mình vẫn chưa đọc sách) thì mình lại lỡ hết dịp này đến dịp khác vẫn chưa xem được và chỉ vừa xem khi phim còn vài ngày chiếu cuối cùng. Có lẽ cuốn sách đã “đuổi” theo mình suốt mấy năm qua, hết sức kỳ diệu!

dieu-ky-dieu_FB


Wonder – một bộ phim vừa đủ

vừa đủ đẹp, dễ thương với những câu thoại ấm áp, đầy yêu thương của ba – mẹ – chị Auggie dành cho Auggie.

vừa đủ những thông điệp ý nghĩa được lồng ghép một cách nhẹ nhàng xuyên suốt bộ phim, về sự Dũng cảm, sự Tự tế, Tình bạn, tình cảm Gia đình. Mình sẽ luôn thật nhớ câu này trong phim

“When given the choice between being right or being kind, choose kind”

vừa đủ điều kì diệu để khi xem xong, mỗi người sẽ có thêm niềm tin vào điều tốt đẹp nơi cuộc sống, nơi những người xung quanh, để biết rằng sẽ có những “thiên thần” luôn bên cạnh để chở che, nâng đỡ bạn. Chỉ cần bạn hãy luôn tin như vậy.


Mình luôn có nhiều cảm xúc (nói gần ra là dễ xúc động. hì hì) với hình ảnh giữa mẹ và con. Và nơi giữa phim, sau khi Auggie có một ngày tồi tệ ở trường, bị bạn bè trêu chọc xa lánh vì gương mặt kì dị của mình. Cậu về nhà, rấm rứt khóc thật to, tức giận với mẹ, tủi hờn với gương mặt của mình và mẹ đã nhẹ nhàng vỗ về, nói những lời ấm áp, chạm được đến tâm hồn trẻ thơ vô tư của Auggie

Wonder-1
“My mom smiled at me. Her smile kind of hugged me.”

Mẹ nói với Auggie:

[to Auggie] We all have marks on our faces.

[pointing to her heart] This is the map that shows us where we’re going.

[pointing to her face] And this is the map that shows us where you’ve been.

và cũng chạm đến tim mình … mình rơi nước mắt

Advertisement

Posted

Comments

Gửi bình luận

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: