rồi bão sẽ qua

chiều giờ tan tầm mưa thật lớn. Ấy vậy, nhờ cơn mưa, mình có dịp được dành thời gian lắng nghe những cung bậc cảm xúc của chị. Chị, “em có thể cảm nhận được những gì chị đang cảm thấy, vì đó cũng là điều em đang bước qua dần trong thời gian này. những tổn thương, em có thể hiểu. em chỉ chưa dịp ôm chị một cái, sẽ ổn và sẽ ổn thôi”

yêu, thương; ai rồi cũng một hoặc nhiều lần trải qua cơn bão cảm xúc này. Cơn giông ấy kéo đến; theo cùng sóng, cuộn trào như những cảm xúc rối ren xoay chuyển trong lòng ta; theo cùng gió, tốc ngược về phía ta như muốn đánh bật cái tôi, sự tự tôn của ta bấy lâu nay; theo cùng những bọt nước, trắng xóa, tạt rát mặt – rát như những tổn thương ta đang ôm lấy, hút cạn năng lượng của con tim. Thuyền ta lung lay, chòng chành khủng khiếp như thể lật úp xô ta vào lòng biển. Muốn vứt mái chèo, phóng chúng vào làn nước để “trả đũa” biển cả. Ta sợ, ta hoang mang, gào thét, tuôn nước mắt trong cơn bão, “mình muốn từ bỏ, muốn thoát (escape) khỏi cơn bão tệ hại này, nhảy ùm xuống biển kết thúc mọi thứ cho xong”.

kiên nhẫn thêm chút nữa thôi, ôm ấp những tổn thương, khóc hãy cứ khóc đi nhưng cố gắng ngồi trên thuyền (đừng nhảy) và nắm chắc mái chèo thêm đôi chút nữa thôi.

… rồi cơn bão cũng sẽ qua. Gió trở về nơi nó bắt đầu, bọt nước trở về hòa cùng biển, biển chứa những con sóng gợn nhẹ dưới boong thuyền, dấu hiệu để biết ta đã đi qua cơn bão. Và bình yên. Bầu trời nắng ấm áp, rải những tia nắng ấm xuyên qua trái tim, đến đôi mắt để ta có thể xác định được phương hướng tốt hơn, ít nhất là thấu suốt khi hơn trong cơn bão. Lúc này đây, ta có thể rõ ràng lựa chọn cầm mái chèo lên, và chèo, hướng mũi thuyền tiếp tục xuôi dòng nước về nơi ta muốn đến – về / đến nơi người ta thương. Và ta cũng có thể rõ ràng lựa chọn cất mái chèo, giảm nhịp đập của tim, thả lỏng cơ thể và “thôi, mình sẽ dừng ở đây”


bão giông cảm xúc, có thể đến từ việc chúng ta chưa đủ hiểu nhau? chưa đủ cảm thông với những câu chuyện của nhau? chưa nhớ về nhau đủ nhiều? chưa đủ trân trọng nhau?

kiên nhẫn với nhau thêm chút nữa, rồi sẽ ổn

Uhm thì, tôi muốn hiểu được em

tôi muốn đi cùng em từ câu chuyện quá khứ của em

và viết tiếp câu chuyện tương lai cho em

tôi sẽ nhớ về em đủ nhiều

một đoạn miêu tả về bài hát của tác giả: “bài hát dành cho những khoảng lặng kéo dài / em thích những loài người như chúng mình, mong manh.”

♫ Em ơi
Cho tôi xin một giây thôi
Kể cho em những điều xa xôi
Khi tôi chơi những nốt nhạc bình yên
Em ơi hãy hát lên để tôi nghe
Những điều em luôn tìm kiếm
Chẳng biết đến khi nào tôi sẽ hiểu được em.

Em ơi
Cho tôi được cùng em đi
Đi hết giấc mơ ngày cũ
Cả những giấc mơ ngày mới
Em ơi ngoài kia đâu chỉ có mây xanh
Những cơn mưa khi ta ngủ say
Sẽ ru em trong vòng tay tôi.

Và tôi thầm hát
Những nỗi nhớ trong lòng
Cứ theo tôi đi khắp muôn nơi 

và mình nghĩ, đôi khi, việc buông mái chèo cũng là một lựa chọn … để ta bớt vụn vỡ, ta còn yêu đời.

♫ Em ơi
Thôi đừng mong nhớ
Ta rồi sẽ cách rời
Để mình không vụn vỡ.
Cho mình còn yêu đời. 

mình thích lời bài này ❤

Ảnh bìa: Photo by Andrew Draper on Unsplash

Advertisement

Posted

Comments

Gửi bình luận

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: